THÁNH KINH GIẢI LUẬN/Rô-ma 14: 17

RÔ-MA 14: 17 – Vì nước Đức Chúa Trời chẳng tại sự ăn uống, nhưng tại sự công bình, bình an, vui vẻ bởi Đức Thánh Linh vậy.

– Tin và theo Chúa là công việc thuộc linh, vì vậy không nên để phương diện thuộc linh phải chịu ảnh hưởng của việc ăn uống theo phần thuộc thể (Phi-líp 3: 19).
– Thức ăn của đời sống thuộc linh là làm theo lời của Đức Chúa Trời trong Kinh thánh (Giăng 4: 34, Hê-bơ-rơ 13: 9), và bởi lý do đó Cơ-đốc-nhân cần phải nghiên cứu và suy gẫm Kinh thánh thường xuyên hơn để được bổ dưỡng và lớn lên trong đời sống tâm linh (Hê-bơ-rơ 5: 12, 14).
– Mặc dầu là nhu cầu thuộc thể, nhưng việc ăn uống trong Hội thánh không nên chú tâm quá mức để tránh khỏi những vấp phạm khi đang thông công với nhau (1Cô-rinh-tô 11: 21).
– Cơ-đốc-nhân đáng phải chú tâm đến việc làm sao để có thể vào được Thiên đàng trong tương lai (tức là đồ ăn thuộc linh) hơn là việc ăn uống thuộc thể (Giăng 6: 27).
– Để được vào Thiên đàng thì Cơ-đốc-nhân nên chú tâm đến các tiêư chuẩn công bình có ghi trong Kinh thánh để thực hiện đang khi còn sống trong thế giới nầy.
– Sự bình an và hoà hiệp giữa các Cơ-đốc-nhân với nhau là điều cần thiết hơn việc ăn uống tại Hội thánh (1Cô-rinh-tô 8: 8).
– Cơ-đốc-nhân phải thấu hiểu ý nghĩa của hai chữ thông công để tránh việc làm buồn lòng nhau vì trong những lần có ăn uống tại Hội thánh (Cô-rinh-tô 8: 13).
– Tất cả những điều cần phải có trong phương diện thuộc linh lúc Cơ-đốc-nhân thông công với nhau tại Hội thánh (như công bình, bình an, vui vẻ) đều là sự ban cho của Đức-Thánh-Linh (Ga-la-ti 5: 22). Đó cũng là những điều mà Cơ-đốc-nhân cần phải có đang lúc đi qua trần gian nầy để đến Thiên đàng.

CÁC CÂU GỐC ĐÃ TRƯNG DẪN:

GIĂNG 4: 34 – Đức Chúa Jêsus phán rằng: Đồ ăn của ta tức là làm theo ý muốn của Đấng sai ta đến, và làm trọn công việc Ngài.

GIĂNG 6: 27 – Hãy làm việc, chớ vì đồ ăn hay hư nát, nhưng vì đồ ăn còn lại đến sự sống đời đời, là thứ Con người sẽ ban cho các ngươi; vì ấy là Con, mà Cha, tức là chính Đức Chúa Trời, đã ghi ấn tín của mình.

1CÔ-RINH-TÔ 8: 8 – Vả, ấy chẳng phải là đồ ăn làm cho chúng ta được đẹp lòng Đức Chúa Trời; nếu chúng ta ăn, chẳng được ích gì, bằng không ăn, cũng chẳng tổn gì.

1CÔ-RINH-TÔ 8: 13 – Cho nên, nếu đồ ăn xui anh em tôi vấp phạm, thì tôi sẽ chẳng hề ăn thịt, hầu cho khỏi làm dịp vấp phạm cho anh em tôi.

1CÔ-RINH-TÔ 11: 21 – Bởi vì lúc ngồi ăn, ai cũng nôn nả mà ăn bữa riêng mình, đến nỗi người nọ chịu đói, còn kẻ kia thì quá độ.

GA-LA-TI 5: 22 – Nhưng trái của Thánh Linh, ấy là lòng yêu thương, sự vui mừng, bình an, nhịn nhục, nhân từ, hiền lành, trung tín, mềm mại, tiết độ.

PHI-LÍP 3: 19 – Sự cuối cùng của họ là hư mất; họ lấy bụng mình làm chúa mình, và lấy sự xấu hổ của mình làm vinh hiển, chỉ tư tưởng về các việc thế gian mà thôi.

HÊ-BƠ-RƠ 5: 12, 14 – Đáng lẽ anh em đã làm thầy từ lâu rồi, nay còn cần người ta lấy những điều sơ học của lời Đức Chúa Trời mà dạy anh em; anh em cần ăn sữa thay vì đồ ăn đặc… Nhưng đồ ăn đặc là để cho kẻ thành nhân, cho kẻ hay dụng tâm tư luyện tập mà phân biệt điều lành và dữ.

HÊ-BƠ-RƠ 13: 9 – Anh em chớ để cho mọi thứ đạo lạ dỗ dành mình; vì lòng nhờ ân điển được vững bền, ấy là tốt, chớ không phải nhờ đồ ăn, là sự chẳng ích chi cho kẻ làm như vậy.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *