THÁNH KINH GIẢI LUẬN/Gia-cơ 2: 14-26
GIA-CƠ 2: 14 – Hỡi anh em, nếu ai nói mình có đức tin, song không có việc làm, thì ích chi chăng? Đức tin đó cứu người ấy được chăng? Ví thử có anh em hoặc chị em nào không quần áo mặc, thiếu của ăn uống hằng ngày, mà một kẻ trong anh em nói với họ rằng: Hãy đi cho bình an, hãy sưởi cho ấm và ăn cho no, nhưng không cho họ đồ cần dùng về phần xác, thì có ích gì chăng?
GIA-CƠ 2: 17 Về đức tin, cũng một lẽ ấy, nếu đức tin không sanh ra việc làm, thì tự mình nó chết.
Theo như lời Kinh thánh cho biết thì đức tin mà không có việc làm là đức tin suông, chớ không phải là đức tin thật.
Đức tin thật là đức tin sống, vì là niềm tin nơi Đấng sống đời đời, là Đức Chúa Trời. Và vì là đức tin sống nên cần phải bỏ ra bằng hành động bên ngoài. Cũng giống như người sống thì còn hoạt động, nhưng người chết thì không.
Niềm tin của các tôn giáo khác là niềm tin chết, mặc dầu nó vẫn có hành động bày tỏ ra bên ngoài, nhưng bắt nguồn từ việc muốn làm vừa lòng người khác, hoặc để nổi danh, hoặc vì bị bắt buột (giống như trường hợp của Hồi giáo).
Nhưng đức tin nơi Đức Chúa Trời thì khác biệt ở chỗ là thực hiện để đẹp lòng Chúa, là Đấng thấy trong chỗ kín nhiệm. Lời giảng dạy của Đức Chúa Jêsus đã cho chúng thấy sự khác biệt giữa 2 loại đức tin, hay nói một cách khác, là giữa niềm tin tôn giáo bình thường và đức tin nơi Đức Chúa Trời.
MA-THI-Ơ 6: 1-4 – Hãy giữ, đừng làm sự công bình mình trước mặt người ta, cho họ đều thấy. Bằng không, thì các ngươi chẳng được phần thưởng gì của Cha các ngươi ở trên trời. Vậy, khi ngươi bố thí, đừng thổi kèn trước mặt mình, như bọn giả hình làm trong nhà hội và ngoài đường, để được người ta tôn kính. Quả thật, ta nói cùng các ngươi, bọn đó đã được phần thưởng của mình rồi. Song khi ngươi bố thí, đừng cho tay tả biết tay hữu làm việc gì, hầu cho sự bố thí được kín nhiệm; và Cha ngươi, là Đấng thấy trong chỗ kín nhiệm, sẽ thưởng cho ngươi.
MA-THI-Ơ 6: 5-6 – 5 Khi các ngươi cầu nguyện, đừng làm như bọn giả hình; vì họ ưa đứng cầu nguyện nơi nhà hội và góc đường, để cho thiên hạ đều thấy. Quả thật ta nói cùng các ngươi, bọn đó đã được phần thưởng của mình rồi. Song khi ngươi cầu nguyện, hãy vào phòng riêng, đóng cửa lại, rồi cầu nguyện Cha ngươi, ở nơi kín nhiệm đó; và Cha ngươi, là Đấng thấy trong chỗ kín nhiệm, sẽ thưởng cho ngươi.
MA-THI-Ơ 6: 16-18 – Khi các ngươi kiêng ăn, chớ làm bộ buồn rầu như bọn giả hình; vì họ nhăn mặt, cho mọi người biết họ kiêng ăn. Quả thật, ta nói cùng các ngươi, bọn đó đã được phần thưởng của mình rồi. Song khi ngươi kiêng ăn, hãy xức dầu trên đầu, và rửa mặt, hầu cho người ta không xem thấy ngươi đang kiêng ăn, nhưng chỉ Cha ngươi là Đấng ở nơi kín nhiệm xem thấy mà thôi; và Cha người thấy trong chỗ kín nhiệm sẽ thưởng cho ngươi.
Bởi lẽ đó nên lời Kinh thánh cho chúng ta biết một trong những yếu tố quan trọng được dùng để nhận biết đức tin thật trong một người, là làm việc không cần phải show off cho người khác thấy:
CÔ-LÔ-SE 3: 23 – Hễ làm việc gì, hãy hết lòng mà làm, như làm cho Chúa, chớ không phải làm cho người ta.
1PHI-E-RƠ 1: 18 – Ngài là Đấng anh em không thấy, mà yêu mến; dầu bây giờ anh em không thấy Ngài, nhưng tin Ngài, và vui mừng lắm một cách không xiết kể và vinh hiển.
MA-THI-Ơ 23: 5 phần A – Họ làm việc gì cũng cố để cho người ta thấy.
Khi chúng ta làm điều thiện lành mà người khác thấy được thì nhờ đó có thể làm chứng tốt về đức tin của chúng ta trong Chúa. Trái lại, nếu người khác không thấy thì chúng ta vẫn cứ vui vẻ làm, vì là làm cho Đức Chúa Trời. Ngài là Đấng thấy trong chỗ kín nhiệm cho nên sẽ thưởng cho chúng ta.
GIA-CƠ 2: 18-19 Hoặc có kẻ nói: Ngươi có đức tin, còn ta có việc làm. Hãy chỉ cho ta đức tin của ngươi không có việc làm, rồi ta sẽ chỉ cho ngươi đức tin bởi việc làm của ta. Ngươi tin rằng chỉ có một Đức Chúa Trời mà thôi, ngươi tin phải; ma quỉ cũng tin như vậy và run sợ.
Trong hai câu Kinh thánh nầy thì lời của Chúa cho chúng ta thấy sự khác biệt giữa đức tin thật và đức tin suông, hay đức tin chết. Ma quỉ cũng tin rằng chỉ có một Đức Chúa Trời toàn năng, bởi vì nó từng là thiên sứ của Ngài (Ê-sai 14: 12-15), nhưng nó không làm theo điều Chúa muốn, tức là phục vụ Chúa và dâng vinh hiển cho Ngài.
Nếu Cơ-đốc-nhân chỉ tin Chúa mà không làm theo điều Kinh thánh dạy dỗ thì đức tin đó chẳng khác chi đức tin suông của ma quỉ, và vì vậy sẽ không nhận được sự cứu rỗi:
MA-THI-Ơ 7: 21 – Chẳng phải hễ những kẻ nói cùng ta rằng: Lạy Chúa, lạy Chúa, thì đều được vào nước thiên đàng đâu; nhưng chỉ kẻ làm theo ý muốn của Cha ta ở trên trời mà thôi.
GIA-CƠ 2: 20-25 – Nhưng, hỡi người vô tri kia, ngươi muốn biết chắc rằng đức tin không có việc làm là vô ích chăng? Áp-ra-ham, tổ phụ chúng ta, khi dâng con mình là Y-sác trên bàn thờ, há chẳng từng cậy việc làm được xưng công bình hay sao? Thế thì, ngươi thấy đức tin đồng công với việc làm, và nhờ việc làm mà đức tin được trọn vẹn. Vậy được ứng nghiệm lời Kinh thánh rằng: Áp-ra-ham tin Đức Chúa Trời, và điều đó kể là công bình cho người; và người được gọi là bạn Đức Chúa Trời. Nhân đó anh em biết người ta cậy việc làm được xưng công bình, chớ chẳng những là cậy đức tin mà thôi. Đồng một thể ấy, kỵ nữ Ra-háp tiếp rước các sứ giả và khiến họ noi đường khác mà đi, người há chẳng phải cậy việc làm mà được xưng công bình sao?
GIA-CƠ 2: 26 – Vả, xác chẳng có hồn thì chết, đức tin không có việc làm cũng chết như vậy.
Khi đức tin chết thì linh hồn cũng mất luôn cả cơ hội được cứu rỗi.
Đức tin không có việc làm và đức tin show off kiểu của người Pha-ri-si đều không được kể là đức tin thật. Theo như lời Kinh thánh cho biết là so sánh với thực tế của ngày sau rốt thì chúng ta thấy rằng số Cơ-đốc-nhân không có đức tin thật thì nhiều lắm.
Có ba yếu tố để nhận biết đức tin suông trong Cơ-đốc-nhân: Thứ nhất là tin Chúa mà không sống theo điều Chúa dạy dỗ trong Kinh thánh. Thứ hai là chỉ làm điều mà cá nhân có thể show off cho người khác thấy mà thôi, với mục đích để đánh bóng cá nhân (như trường hợp của ma quỉ). Thứ ba là lòng yêu mến Chúa nguội lần theo năm tháng.
LU-CA 6: 46 – Sao các ngươi gọi ta: Chúa, Chúa, mà không làm theo lời ta phán?
2PHI-E-RƠ 2: 10 phần A – Nhất là những kẻ theo lòng tư dục ô uế mình mà ham mê sự sung sướng xác thịt, khinh dể quyền phép rất cao.
MA-THI-Ơ 24: 12 – Lại vì cớ tội ác sẽ thêm nhiều thì lòng yêu mến của phần nhiều người sẽ nguội lần.
Như vậy, theo lời của Chúa trong phần Kinh thánh nầy thì chúng ta có thể hiểu được rằng đức tin suông của Cơ-đốc-nhân không được kể là đức tin thật và như vậy không thể nào giúp cho người tin Chúa bề ngoài nhận được sự cứu rỗi và sự sống đời đời. Chúng ta có thể thấy được điều đó khi xem xét đến lời nói và hành động của Sa-tan trong
GIÓP 1: 6-12 – Vả, một ngày kia các con trai của Đức Chúa Trời đến ra mắt Đức Giê-hô-va, và Sa-tan cũng đến trong vòng chúng. Đức Giê-hô-va phán hỏi Sa-tan rằng: Ngươi ở đâu đến? Sa-tan thưa với Đức Giê-hô-va rằng: Tôi trải qua đây đó trên đất và dạo chơi tại nơi nó. Đức Giê-hô-va lại hỏi Sa-tan rằng: Ngươi có nhìn thấy Gióp, tôi tớ của ta chăng; nơi thế gian chẳng có người nào giống như nó, vốn trọn vẹn và ngay thẳng, kính sợ Đức Chúa Trời, và lánh khỏi điều ác? Sa-tan thưa với Đức Giê-hô-va rằng: Gióp há kính sợ Đức Chúa Trời luống công sao? Chúa há chẳng dựng hàng rào binh vực ở bốn phía người, nhà người, và mọi vật thuộc về người sao? Chúa đã ban phước cho công việc của tay người và làm cho của cải người thêm nhiều trên đất. Nhưng bây giờ hãy giơ tay Chúa ra Chúa ra, đụng đến hại các vật người có, ắt là người sẽ phỉ báng Chúa trước mặt. Đức Giê-hô-va phán với Sa-tan rằng: Nầy, các vật người có đều phó trong tay người; nhưng chớ tra tay vào mình nó. Sa-tan bèn lui ra khỏi mặt Đức Giê-hô-va.
GIÓP 2: 1-6 – Xảy ra một ngày kia, các con trai của Đức Chúa Trời đến ra mắt Đức Giê-hô-va, Sa-tan cũng có đến trong vòng chúng đặng ra mắt Đức Giê-hô-va. Đức Giê-hô-va bèn phán hỏi Sa-tan rằng: Ngươi ở đâu đến? Sa-tan thưa cùng Đức Giê-hô-va rằng: Tôi trải qua đây đó trên đất và dạo chơi tại nơi nó. Đức Giê-hô-va lại phán hỏi Sa-tan rằng: Ngươi có nhìn thấy Gióp, tôi tớ ta chăng? Trên đất chẳng có ai giống như người, vốn trọn vẹn và ngay thẳng, kính sợ Đức Chúa Trời, và lánh khỏi đều ác; lại người bền đỗ trong sự hoàn toàn mình, mặc dầu ngươi có giục ta phá hủy người vô cớ. Sa-tan thưa lại với Đức Giê-hô-va rằng: Lấy da đền da, phàm vật chi một người có, tất sẽ trao thế cho mạng sống mình. Nhưng bây giờ xin Chúa hãy giơ tay ra, đụng đến hại xương thịt người, ắt là người sẽ phỉ báng Chúa trước mặt. Đức Giê-hô-va phán với Sa-tan rằng: Kìa, người ở trong tay ngươi; nhưng chỉ hãy giữ mạng sống người.
Sa-tan nhận biết Đức Chúa Trời là Đấng Toàn Năng nhưng nó không hề muốn làm điều đẹp lòng Chúa. Cũng một thể ấy khi Cơ-đốc-nhân nói rằng mình có đức tin nơi Chúa mà không làm theo điều Chúa muốn thì không thể nào nhận được sự cứu rỗi.