THÁNH KINH GIẢI LUẬN: Ê-sai 44: 1-28
Ê-SAI 44: 15 – Gỗ ấy người ta sẽ dùng mà chụm, lấy về mà sưởi. Cùng dùng để đun lửa hấp bánh; lại cũng lấy mà làm một vì thần, rồi thờ lạy nó, làm nó nên một tượng chạm mà quì lạy trước mặt nó.
– Vì con người không hiểu được cõi vô hình nên thờ lạy theo tư tưởng và quan điểm của họ,
– Họ thờ lạy chính vật mà họ sử dụng trong sinh hoạt hằng ngày.
Ê-SAI 44: 19 – Trong bọn họ chẳng ai suy đi nghĩ lại, chẳng ai có sự thông biết khôn sáng mà nói rằng: Ta đã lấy phân nửa mà chụm; đã hấp bánh trên lửa than; đã quay thịt và ăn rồi; còn thừa lại, ta dùng làm một vật gớm ghiếc sao? Ta lại đi cúi mình lạy một gốc cây sao?
– Nếu con người chịu khó ngồi lại để suy gẫm cách họ thờ lạy thần tượng thì sẽ thấy đầy những sai lầm (chẳng hạn như mâm trái cây ngày Tết, ruồi đậu vào vật cúng, nhồi tượng đất bằng chân, đọc kinh bằng CD…)
– Loài người dùng điều thiếu thánh khiết để cúng bái mà tưởng rằng điều đó xứng hiệp.
(còn tiếp)