CÁC HỘI THÁNH THỜI KỲ ĐẦU TIÊN
HỘI THÁNH SI-MIỆC-NƠ
(KHẢI HUYỀN 2: 8) Hãy viết cho thiên sứ của Hội thánh Si-miệc-nơ rằng: Nầy là lời phán của Đấng trước hết và Đấng sau cùng, Đấng chết rồi mà đã sống lại.
– Mỗi Hội thánh có một thiên sứ
– Thiên sứ là thành viên của Hội thánh địa phương
– Chúa là Đấng Tự Hữu Hằng Hữu
– Chúa là Đấng Trọn Vẹn
– Đức Chúa Jêsus Christ là Đức Chúa Trời
– Chúa là Đấng Tể Trị
– Chúa là Đấng Hầu Việc
– Học theo tâm tình của Đấng Christ/ Bắt chước Đức Chúa Trời
– Làm trọn trách nhiệm (công bình)
– Mang tâm tình hầu việc (khiêm nhường)
ĐẤNG ĐẦU TIÊN VÀ CUỐI CÙNG
(Xuất Ê-díp-tô ký 3: 14) Đức Chúa Trời phán rằng: Ta là ĐẤNG TỰ HỮU HẰNG HỮU; rồi Ngài lại rằng: Hãy nói cho dân Y-sơ-ra-ên như vầy: ĐẤNG TỰ HỮU đã sai ta đến cùng các ngươi.
(Hê-bơ-rơ 1: 14) Thiên sứ há chẳng phải đều là thần hầu việc Đức Chúa Trời, đã được sai xuống để giúp việc những người sẽ hưởng cơ nghiệp cứu rỗi hay sao?
(Khải huyền 1: 8) Chúa là Đức Chúa Trời, ĐẤNG HIỆN CÓ, ĐÃ CÓ, VÀ CÒN ĐẾN, là Đấng Toàn năng, phán rằng: Ta là An-pha và Ô-mê-ga.
(Khải huyền 21: 6) Ngài lại phán cùng tôi rằng: Xong rồi! Ta là An-pha và Ô-mê-ga, nghĩa là đầu tiên và cuối cùng. Kẻ nào khát, ta sẽ lấy nước suối sự sống mà ban cho nhưng không.
(Khải huyền 22: 13) Ta là An-pha và Ô-mê-ga, là thứ nhất và là sau chót, là đầu và là rốt.
TÂM TÌNH THEO ĐẤNG CHRIST
(Ma-thi-ơ 5: 14-16) Các ngươi là sự sáng của thế gian; một cái thành ở trên núi thì không khi nào bị khuất được: cũng không ai thắp đèn mà để dưới cái thùng, song người ta để trên chân đèn, thì nó soi sáng mọi người ở trong nhà. Sự sáng các ngươi hãy soi trước mặt người ta như vậy, đặng họ thấy những việc lành của các ngươi, và ngợi khen Cha các ngươi ở trên trời.
(2Cô-rinh-tô 2: 14) Song tạ ơn Đức Chúa Trời, Ngài làm cho chúng tôi được thắng trong Đấng Christ luôn luôn, và bởi chúng tôi, Ngài rải mùi thơm về sự nhận biết Ngài khắp chốn!
(Ma-thi-ơ 20: 26) Trong các ngươi thì không như vậy; trái lại, trong các ngươi, kẻ nào muốn làm lớn, thì sẽ làm đầy tớ các ngươi.
(Ma-thi-ơ 23: 11) Song ai lớn hơn hết trong các ngươi, thì sẽ làm đầy tớ các ngươi.
(KHẢI HUYỀN 2: 9) Ta biết sự khốn khó nghèo khổ của ngươi (dầu ngươi giàu có mặc lòng), và những lời gièm pha của kẻ xưng mình là người Giu-đa, mà kỳ thực không phải, chúng nó vốn thuộc về hội quỉ Sa-tan.
– Nghèo khổ phần tâm linh
– Lợi ích của việc nhận biết mình có tâm linh nghèo khổ
– Phải có của cải trên trời
– Phân biệt giữa phép cắt bì giả và thật
– Đặc điểm của Sa-tan là muốn bằng Đức Chúa Trời
– Sự khác biệt giữa khiêm nhường và kiêu ngạo
KHỐN KHÓ NGHÈO KHỔ
(2Sử ký 15: 4) Song trong lúc khốn khó, chúng trở lại cùng Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, mà tìm cầu Ngài, thì lại gặp Ngài đặng.
(Gióp 5: 6-7) Vì sự hoạn nạn chẳng phải từ bụi cát sanh ra, sự khốn khó chẳng do đất nảy lên; Nhưng loài người sanh ra để bị khốn khó, như lằn lửa bay chớp lên không.
(Gióp 7: 3) Như vậy tôi đã được các tháng khốn khó, và những đêm lao khổ làm phần định cho tôi.
(Gióp 10: 17) Chúa đặt chứng mới đối nghịch tôi, và gia thêm sự giận cùng tôi: Đau đớn liên tiếp, và thì khốn khó theo tôi.
(Ma-thi-ơ 5: 3) Phước cho những kẻ có lòng khó khăn, vì nước thiên đàng là của những kẻ ấy!
(Ma-thi-ơ 6: 19-21) Các ngươi chớ chứa của cải ở dưới đất, là nơi có sâu mối, ten rét làm hư, và kẻ trộm đào ngạch khoét vách mà lấy; nhưng phải chứa của cải ở trên trời, là nơi chẳng có sâu mối, ten rét làm hư, cũng chẳng có kẻ trộm đào ngạch khoét vách mà lấy. Vì chưng của cải ngươi ở đâu, thì lòng ngươi cũng ở đó.
(Lu-ca 12: 15) Đoạn, Ngài phán cùng chúng rằng: Hãy giữ cẩn thận chớ hà tiện gì hết; vì sự sống của người ta không phải cốt tại của cải mình dư dật đâu.
(1Cô-rinh-tô 3: 8) Người trồng, kẻ tưới, đều bằng nhau; ai nấy sẽ nhận phần thưởng tùy theo việc mình đã làm.
(1Cô-rinh-tô 3: 14-15) Ví bằng công việc của ai xây trên nền được còn lại, thì thợ đó sẽ lãnh phần thưởng mình. Nếu công việc họ bị thiêu hủy, thì mất phần thưởng. Còn về phần người đó, sẽ được cứu, song dường như qua lửa vậy.
(Phi-líp 2: 8) Ngài đã hiện ra như một người, tự hạ mình xuống, vâng phục cho đến chết, thậm chí chết trên cây thập tự.
(1Phi-e-rơ 5: 6) Vậy, hãy hạ mình xuống dưới tay quyền phép của Đức Chúa Trời, hầu cho đến kỳ thuận hiệp Ngài nhắc anh em lên.
PHÉP CẮT BÌ THẬT
(Giê-rê-mi 9: 25) Đức Giê-hô-va phán: Nầy, ngày đến, bấy giờ ta sẽ phạt mọi kẻ chịu cắt bì mà lòng chưa cắt bì.
(Rô-ma 1: 25) Họ đã đổi lẽ thật Đức Chúa Trời lấy sự dối trá, kính thờ và hầu việc loài chịu dựng nên thế cho Đấng dựng nên, là Đấng đáng khen ngợi đời đời! A-men.
(Rô-ma 3: 8) Vậy thì, sao chúng ta không làm sự dữ cho được sự lành, như kẻ gièm pha đã cáo và quyết rằng chúng ta dạy điều ấy?… Sự đoán phạt những người đó là công bình.
(Ga-la-ti 6: 13) Vì chính những kẻ đó đã chịu cắt bì, không vâng giữ luật pháp đâu; nhưng họ muốn anh em chịu cắt bì, hầu để khoe mình trong phần xác của anh em.
(Phi-líp 3: 2-3) Hãy coi chừng loài chó; hãy coi chừng kẻ làm công gian ác; hãy coi chừng phép cắt bì giả. Vì, ấy chính chúng ta là kẻ chịu phép cắt bì thật, là kẻ cậy Thánh Linh Đức Chúa Trời mà hầu việc Đức Chúa Trời, khoe mình trong Đấng Christ, và không để lòng tin cậy trong xác thịt bao giờ.
(Cô-lô-se 2: 11) Anh em cũng chịu cắt bì trong Ngài, không phải phép cắt bì bởi tay người ta làm ra, nhưng là phép cắt bì của Đấng Christ, là lột bỏ tánh xác thịt của chúng ta.
ĐẶC ĐIỂM CỦA SA-TAN
(Gióp 38: 7) Trong khi ấy các sao mai đồng hát hòa nhau, và các con trai Đức Chúa Trời cất tiếng reo mừng.
(Ê-sai 14: 13-15) Hỡi sao mai, con trai của sáng sớm kia, sao ngươi từ trời sa xuống! Hỡi kẻ giày đạp các nước kia, ngươi bị chặt xuống đất là thể nào! Ngươi vẫn bụng bảo dạ rằng: Ta sẽ lên trời, sẽ nhắc ngai ta lên trên các ngôi sao Đức Chúa Trời. Ta sẽ ngồi trên núi hội về cuối cùng phương bắc. Ta sẽ lên trên cao những đám mây, làm ra mình bằng Đấng Rất Cao. Nhưng ngươi phải xuống nơi Âm phủ, sa vào nơi vực thẳm!
(2Phi-e-rơ 1: 19) Nhân đó, chúng tôi càng tin lời các đấng tiên tri chắc chắn hơn, anh em nên chú ý lời đó, như cái đèn soi sáng trong nơi tối tăm, cho đến chừng nào ban ngày lộ ra, và sao mai mọc trong lòng anh em.
(Khải huyền 2: 26-28) Kẻ nào thắng, và giữ các việc của ta đến cuối cùng, ta sẽ ban cho quyền trị các nước: kẻ đó sẽ cai trị bằng một cây gậy sắt, và sẽ phá tan các nước như đồ gốm, khác nào chính ta đã nhận quyền cai trị đó nơi Cha ta. Ta sẽ cho kẻ ấy ngôi sao mai.
(Khi huyền 22: 16) Ta là Jêsus, đã sai thiên sứ ta đến làm chứng về những sự đó cho các ngươi trước mặt các Hội thánh. Ta là chồi và hậu tự của Đa-vít, là sao mai sáng chói.
(còn tiếp)