62 – Ðêm Huyền Diệu
1. Một hôm đó gió thoảng hương đêm bay đi la đà đáp lưng đồi. Một mình ngắm trăng sao lung linh muôn hoa lắng êm như tờ. Lòng chợt nhớ cũng chính đêm đông sương rơi Jêsus sanh trong máng, là ngày Thánh nhi lâm phàm.
Lòng xao xuyến vì sao Chúa đến dương trần nhuốc nhơ. Ngài lâm thế vào đêm giá ở nơi chuồng chiên. Vì sao Chúa lìa Thiên quốc xuống chốn thế gian nầy. Vì yêu tôi Ngài lâm thế giữa đêm lạnh tuyết rơi (ÐK)
(ÐK) Tôi không ra chi sao Ngài đến nơi trần thế cho tội kẻ nầy. Ôi ơn yêu thương cao đẹp quá, mơ mộng quá, cho người thế trần. Xin, xin cho tôi yêu Ngài mãi muôn đời chẳng bao giờ tách rời. Ôi ơn yêu thương cao đẹp quá mơ mộng quá cho chính tôi.
2. Rồi tôi thấy tâm tư say sưa miên mang như nhạc khúc êm đềm. Một mình ngắm trăng sao lung linh muôn hoa lắng êm như tờ. Một sao sáng long lanh trong đêm sương rơi nhẹ nhàng tung theo gió vào tâm khắc lên cung đàn.
Lòng vui sướng vì Jêsus đến dương trần nhuốc nhơ. Ngài lâm thế vào đêm giá ở nơi chuồng chiên. Lìa Thiên quốc Ngài lâm thế với tất cả nhu tình. Vì yêu tôi Ngài lâm thế giữa đêm lạnh tuyết rơi (ÐK)