486 – Tôi Không Thể Biết
Bb
C
(4/4 – Hát câu 1, 2, đàn dạo, hát câu thứ 3)
1. Tôi không thể biết vì sao Đấng thiên binh thờ phượng, lại nặng tình yêu đối với con người đáng thương. Ngài từng đi kiếm người lạc lối lang thang vô vọng, dường người chăn đến cứu chiên lúc đang vẩn vơ. Điều tôi biết chắc Cứu Chúa sinh ra làm con người, dùng chuồng chiên Bết-lê-hem như căn nhà mình. Rồi Ngài lặng sống ở Na-xa-rét, sống lao động. Và như thế Cứu Chúa, Cứu Chúa của nhân loại hạ sinh.
2. Tôi không thể tả nguồn cơn Chúa mang bao khổ sầu, dùng yêu thương tô điểm quả đất đầy đớn đau. Chịu hình thập giá, lòng Ngài vỡ tan cho muôn người, đành lòng chịu đau đớn suốt ba mươi ba năm. Điều tôi biết chắc Chúa chữa cho nguyên lòng vỡ rạn. Ngài mang gian ác, xua tan lo âu sợ sệt. Mọi lòng cùng khốn Chúa cất đi mọi gánh nặng nề. Và như thế Cứu Chúa, Cứu Chúa của nhân loại hiện thân.
3. Tôi không thể tả làm sao khắp nơi tôn thờ Ngài. Bạo cuồng phong ba cúi vâng dấu hiệu Chúa ban. Hoặc ai sẽ biết nguồn hoan hỉ reo ca vô tận, và tình yêu mới cháy lên trong tâm khảm ta. Điều tôi biết chắc không trung hân hoan cùng đón mừng, hằng muôn tiếng hát tung hô hát ca chung giọng. Bầu trời cùng đất hoan ca đáp lời với Thiên đàng, tận cùng chính Cứu Chúa, Cứu Chúa của nhân loại là Vua.