458 – Trên Đỉnh Đồi Xa
Am
Gm
(4/4 – Hát câu 1, 2, đàn dạo, hát câu thứ 3)
1. Nơi hoang vu chiều đã xuống âm u. Trên đồi cao hàng cây nghiêng gió lao xao, ôi cơn gió nào. Nơi đồi xa Ngài đã chết đau thương nhục nhã, chết với đắng cay, chết với đọa đày. Cơn đau kia Ngài chịu thế cho con. Xin tình yêu Ngài vẫn luôn ở trên con dù bao tháng ngày. Xin tình yêu Ngài tha thứ cho con đời mới, sức sống đức tin, lánh xa tội ô (ĐK)
ĐK: Ngài đã chết trên nơi hoang vu dấu chân mịt mù, lê trên gai chông, với đôi vai gầy, xa xôi đơn côi về nơi cuối trời. Tình yêu đó trong tim con đây mến yêu đêm ngày ôi cao sâu thay Chúa thương con rồi, ban cho tâm con bao ngàn phước ân.
2. Nơi mênh mông chiều đã xuống đêm thâu, bên đồi kia làn mây theo gió bay bay về nơi cuối trời. Nhân loại ơi Ngài đã đến thương yêu trần thế sống với khổ đau, sống với gánh nặng. Trong đơn côi tình yêu đã chơi vơi, nhưng tình yêu Ngài vẫn như bóng thiên thu trần gian ngóng chờ. Xin tình yêu Ngài ban xuống cho con được sống mãi mãi chẳng quên Chúa là tình yêu (ĐK)
3. Jêsus ơi Ngài đã chết cho con. Xin tình yêu Ngài dạy con biết thứ tha và biết đáp đền. Như Ngài xưa ngàn cay đắng nhưng luôn trầm lắng yêu thương thế nhân tha muôn lỗi lầm. Jêsus ơi Ngài đã chết cho con. Nguyện từ đây đời con sẽ biến đau thương thành muôn đóa hồng. Xin tình yêu Ngài ghi khắc tim con trìu mến, mến Chúa thiết tha như trên đồi xưa (ĐK)