449 – Jêsus Vui Gánh Đau Thương
(3/4 – Hát câu 1, 2, đàn dạo, hát câu 3, 4)
1. Chiều hôm ấy mây trắng trôi xa, hoàng hôn buông trên đỉnh Gô-tha, đồi hoang vắng sương gió lướt qua, nhìn ngàn cây in bóng trong u buồn. Không gian u ám thê lương. Jêsus vui gánh đau thương. Ôi sao cay đắng trăm đường. Ngài đành vì thế nhân chịu hình.
2. Rồi họ đem Con Thánh đóng đinh, thập hình kia nhục nhã xem khinh, chịu đau đớn cho đến hy sinh. Jêsus ôi, sao đớn đau muôn nghìn. Bao nhiêu thương khó vui mang. Tay chân hông Chúa huyết chan. Nhưng Jêsus chẳng kêu than. Ngài bằng lòng gánh thay cho người.
3. Giờ khi nghe nhạc thánh ngân đưa, lòng bâng khuâng con nhớ năm xưa, tình Thiên Chúa cao lớn vô biên, Ngài yêu con, con kể sao cho vừa. Jêsus đau đớn thay con. Jêsus tuôn huyết cứu con. Con xin vui sống cho Ngài. Lòng nầy nguyền tín trung trọn đời.
4. Rồi ngày kia khi tiếng loa vang, từ trời cao trong ánh vinh quang, Ngài ngự trên mây giữa không gian, để cùng ai trung tín đi gặp Ngài. Bao nhiêu con Chúa trung kiên, bay mau lên chốn cung thiên, vinh thay vui với Tân Lang, cùng dự tiệc cưới nơi Thiên đàng.