294 – Trên Đường Em-mau

(4/4 – Hát câu 1, 2, đàn dạo, hát câu thứ 3)

1. Trên đường Em-mau hai người lữ khách bước đi bên nhau, mộng vàng tan mau, nhọc nhằn lên gót chân buồn đường dài. Nầy Ngài tiến đến, về Em-mau, tiến bước theo ngay bên. Họ không trông ai, người lữ khách đó chính là Ngài. Biết mấy lúc chúng ta đi trong cuộc sống mỗi ngày, đã gặp Ngài, nhưng chẳng biết Ngài. Ấy những lúc mắt ta không trông, không thấy được Ngài trong những kẻ nghèo đói.

2. Trên đường Em-mau hai người lữ khách bước đi bên nhau, mộng vàng tan mau, nhọc nhằn lên gót chân buồn đường dài. Nầy Ngài tiến đến, về Em-mau, tiến bước theo ngay bên. Họ không trông ai, người lữ khách đó chính là Ngài. Có những buổi sát vai nhanh chân ta bước bên Ngài trên đường về, nhưng chẳng biết Ngài. Ấy những lúc chúng ta vô tâm không để ý người, người lao công cùng đi.

3. Trên đường Em-mau hai người lữ khách bước đi bên nhau, mộng vàng tan mau, nhọc nhằn lên gót chân buồn đường dài. Nầy Ngài tiến đến, về Em-mau, tiến bước theo ngay bên. Họ không trông ai, người lữ khách đó chính là Ngài. Có những buổi nắng phai rong chơi ta đã gặp Ngài khắp phố phường, nhưng chẳng biết Ngài. Ấy những lúc chúng ta vô tâm không để ý người, người phu xe gầy vai – Trên đường Em-mau hai người lữ khách bước đi bên nhau, mộng vàng tan mau, nhọc nhằn lê gót chân buồn đường dài. Nầy Ngài tiến đến, về Em-mau, tiến bước theo ngay bên. Họ không trông ai, người lữ khách đó chính là Ngài. (Họ không trông ai, người lữ khách đó chính là Ngài).

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *