Kinh thánh hàng ngày
1PHI-E-RƠ 3: 9 – Đừng lấy ác trả ác, cũng đừng lấy rủa sả trả rủa sả; trái lại phải chúc phước, ấy vì điều đó mà anh em được gọi để hưởng phước lành.
– Trong câu Kinh thánh nầy thì lời Chúa phán dạy rằng chớ có trả thù, hoặc chính xác hơn là chớ có báo lại điều dữ mà người khác đã làm cho mình,
– Tâm lý chung của con người là trả đủa lại điều mà người khác đã gây thiệt hại hoặc tổn thương cho cá nhân mình, nhưng vì Cơ-đốc-nhân đã đóng đinh bản ngã và ý muốn xác thịt lên thập tự giá rồi nên không thể thực hiện được điều mình muốn làm theo như thói quen của người đời,
– Cũng vì Cơ-đốc-nhân đã chết và sống lại với Đấng Christ trong đời mới (nghĩa là trong tấm lòng) thì chúng ta không còn nên tính đến việc trả thù ai nữa,
– Trái lại, Cơ-đốc-nhân phải thường chúc phước hoặc nói điều lành đối với mọi người, bạn cũng như thù, để làm chứng tốt vềsự sống mới trong Chúa của cá nhân cho những người chưa tin,
– Đức Chúa Trời là Đấng Đoán Xét nên Ngài sẽ quyết định việc thưởng phạt người nầy hoặc người khác theo việc thiện hay ác mà họ đã thực hiện. Vì vậy Cơ-đốc-nhân phải nhường sự đoán xét và báo thù cho Đức Chúa Trời để Ngài thực hiện (Rô-ma 12: 19),
– Khi làm được như vậy thì Cơ-đốc-nhân sẽ được Đức Chúa Trời đẹp lòng và ban thưởng cho, vì sự báo thù cũng việc cư xử hung dữ chỉ làm cho Cơ-đốc-nhân mất phước mà thôi.